Top truyện đô thị sẽ mang đến cho bạn trải nghiệm về tình yêu thời hiện đại nơi chốn đô thị phồn hoa. Những yêu thương đời thường hoặc những tình cảm chốn lộng lẫy vàng son, những nồng nàn chứa chan hay những khúc mắc bồi hồi để rồi gương vỡ lại lành… Bạn sẽ được thể nghiệm tất cả những cảm giác đó khi đọc list top truyện đô thị dưới đây!
Thế nào một loại yêu không đau
Tác giả: Lâm Địch Nhi
Thể loại: Ngôn tình đô thị, ngược, HE
Số chương: Hoàn 102 chương
Ngược tâm trong truyện đa phần là do hoàn cảnh gây ra, nhiều tình huống trớ trêu gieo nên hiểu lầm dù nó xuất phát từ lời nói dối thiện ý. Diệp Phong đôi khi không rõ ràng, làm người yêu cô luôn hoài nghi, luôn lo được lo mất.
Biên Thành đã cho cô tất cả hồi ức say đắm của mối tình đầu, đẩy cô ra khỏi anh khi biết bản thân không thể bảo vệ Diệp Phong nữa, tình yêu của anh là muốn cô sống thật tốt, sống không vướng bận, sống thảnh thơi hưởng thụ. Sáu năm trước, anh đã chọn rời bỏ Diệp Phong.Vậy sáu năm sau, anh có còn xứng đáng với cô không? Vận mệnh nghiệt ngã thu đi ánh hào quang của chàng trai tài giỏi ngày nào, bây giờ chỉ có một Biên Thành lão luyện, trầm tĩnh, đôi khì hèn mọn và nhẫn tâm. Cuộc sống buộc anh phải thay đổi, duy nhất tình yêu là vẫn vẹn toàn…
Không kém Biên Thành dĩ nhiên còn có Hạ Dịch Dương. Anh vốn mãi mãi là một vai phụ trong câu chuyện tình buồn giữa họ. Nhưng vào cái ngày định mệnh đó, khi mưa gió làm giá buốt giọt nước mắt của cô, chiếc ô của Dịch Dương đã đến. Diệp Phong trong cơn đau thất tình đã lấy anh làm chiếc phao cứu nạn. Một tuần – bảy ngày, đó là tất cả thời gian cô dành cho anh. Mất bao lâu để yêu sâu sắc một người? Với Hạ Dịch Dương, bảy ngày đủ khiến anh chờ đợi cô sáu năm và có lẽ còn lâu hơn nữa…Cô gái vô tâm kia ném lại thật nhiều hy vọng và hạnh phúc chớp nhoáng, để rồi không lời từ biệt biết mất khỏi đời anh. Sáu năm đó, vết thương của tình đầu không lành nổi mà sự đợi chờ im lặng của anh đã khiến nó quên dần nỗi đau…
Cô từng có một ước mơ, đó là cùng Biên Thành đặt chân vào CCTV, trở thành những biên tập viên xuất sắc, đôi kim đồng ngọc nữ nổi bật nhất đài. Họ có thể sớm tối bên nhau, chia ngọt sẻ bùi, từng chút một góp nhặt bình an và hạnh phúc. Nhưng bây giờ chỉ còn lại cô trong giấc mơ màu hồng… ai có thể cùng cô thực hiện?
Hạ Dịch Dương với sự phấn đấu không tiếng nói mà trở thành người chủ trì một loạt chuyên mục tiếng tăm của CCTV, anh gần như là một minh tinh trong giới truyền hình. Hạ Dịch Dương vì sao chọn con đường này? Bởi vì đó là ước mơ của cô, Biên Thành đi rồi, nơi này vẫn còn một Hạ Dịch Dương nguyện cùng cô sánh bước. Tất cả động lực của anh là như vậy, tình yêu với nghề biên tập phóng viên cũng xuất phát từ đó. Đọc Truyện Chữ Sáu năm qua, anh vẫn chưa từng dừng lại, hy vọng ở phương trời xa xôi, cô sẽ tình cờ nhìn thấy anh, sẽ biết anh đang chờ đợi, đợi một ngày con chim nhỏ quay về chiếc tổ xưa… Động đất, thảm họa, anh có mặt. Xung đột, vũ trang, anh không ngại ngần. Từ khi nào an nguy bản thân chẳng còn ý nghĩa nữa? Từ khi nào anh đã bán mạng cho cái nghiệp này?
Nếu Biên Thành là quá khứ thì Hạ Dịch Dương là hiện tại và tương lai. Qúa khứ không thể cứu vãn, chỉ có hiện tại anh vẫn đang chờ, đang yêu, đang hoang mang nhìn vào đôi mắt cô.
Diệp Phong đang đứng ở ngã rẽ lớn. Cô xót xa, đau khổ vì Biên Thành. Cô áy náy, rung động vì Dịch Dương… Cho dù chọn ai thì nhất định có kẻ bất hạnh. Bởi hạnh phúc là chiếc chăn hẹp, người này ấm thì kẻ khác lạnh.
Cả câu chuyện là cái vòng luẩn quẩn giữa níu kéo và buông tay. Hoàn cảnh éo le khiến bọn họ ăn qua trái đắng, đôi khi chỉ tình yêu là chưa đủ và chỉ hồi ức chưa thể làm nên tương lai…
Ninh tiên sinh, đã lâu không gặp
Tác giả: Dạ Mạn
Thể loại: Gương vỡ lại lành, đô thị, ngược nhẹ, HE
Số chương: Hoàn (49 chương + 1 phiên ngoại)
Nguyễn Chanh là công chúa nhỏ của tiệm bánh ngọt Chanh Tâm – cửa hàng có tới 300 chi nhánh nhỏ trên toàn quốc, rất nổi tiếng. Cô sống vô lo vô nghĩ, thoải mái trong tình yêu thương của ba mẹ.
Nguyễn Chanh rất thông minh nhưng không dụng tâm học hành, là dạng học sinh gần đến kì thi mới lao đầu vào học, chỉ cần đủ điểm qua. Vận may của cô bùng nổ mà thi vào được trường trung học trực thuộc đại học D, lại tình cờ bị lôi vào đội tuyển Toán trong hoàn cảnh éo le như trên.
Nguyễn Chanh cảm thấy rất tuyệt vọng. Muốn học tra như cô thi Olympic toán?…
Nhưng học đội tuyển Toán cũng rất có ích, Nguyễn Chanh còn chưa kịp dùng biện pháp dụ dỗ Ninh Quân làm bài tập về nhà cho mình thì cậu đã dễ dàng đồng ý, từ đó những tháng ngày hạnh phúc không bài tập chính thức bắt đầu.
Dần dần thân quen, tình cảm giữa họ có dấu hiệu nhen nhóm thì bất ngờ, Nguyễn Chanh nghe tin Ninh Quân sắp chuyển trường. Cô còn nhiều lần thấy cậu thân thiết với người con gái khác. Đó là cô bạn hoàn cảnh không mấy khá giả nhưng điểm thi luôn nằm trong top đầu của lớp, trái ngược hoàn toàn với cô.
Trong câu chuyện cổ tích, hoàng tử sẽ chọn công chúa hay lọ lem?
Trong câu chuyện của họ, người cô thích đã chọn lọ lem rồi.
“Tiểu Quân, con là con trai, nhường chị đi con.”
Đó là câu nói Ninh Quân nghe từ bé đến lớn.
Nhà khác có trọng nam khinh nữ, nhà cậu thì ngược lại.
Mẹ Ninh Quân là vợ kế, đối xử với con vợ trước còn tốt hơn chính con ruột mình. Đó là sự áy náy muốn bù đắp của bà ấy sao? Thật nực cười.
Còn Ninh Quân lại như một người xa lạ trong chính căn nhà đó.
Chị gái phải đến thành phố khác học đại học, ba cậu cũng chuyển đến nơi ấy làm việc. Cả gia đình quyết định đổi nơi ở, Ninh Quân khăng khăng ở lại một mình.
Sự công bằng và tình yêu thương của ba mẹ, cậu sớm đã không quan tâm nữa rồi.
Sinh nhật sáu tuổi, Ninh Quân tình cờ gặp Nguyễn Chanh ở tiệm bánh, còn được cô tặng một cái bánh ngọt. Cậu nhóc cô độc ấy đã thích cô bé kia từ cái nhìn đầu tiên.
Cứ ngỡ sẽ không gặp lại nhưng may mắn đã mỉm cười, Ninh Quân học cùng lớp cùng trường với Nguyễn Chanh.
Cậu ngày ngày làm bài tập cho cô, không một chút oán thán, còn mong họ gặp nhau sớm hơn chút nữa, cậu sẽ làm hết cả bài tập sơ trung cho cô. Tình yêu thời niên thiếu chỉ đơn giản như thế, được bên người mình thích, nhìn thấy người ấy luôn hạnh phúc vui vẻ.
Thế nhưng, công ty của ba Nguyễn Chanh gặp vấn đề tài chính, có nguy cơ phá sản, Ninh Quân cầu xin ba mình giúp đỡ họ, đổi lại điều kiện là cậu sẽ chuyển trường và đến ở chung với gia đình tại thành phố khác.
Ninh Quân không thể giải thích với Nguyễn Chanh, lần rời đi này là đằng đẵng suốt tám năm, cậu chưa từng thôi mong nhớ.
Và họ đã gặp lại nhau sau ngần ấy năm xa cách, tình cảm vẫn chẳng phai nhạt, Ninh Quân lần nữa theo đuổi cô gái nhỏ Nguyễn Chanh. Từ ấy nắm chặt tay nhau bước trên con đường hạnh phúc tiến vào hôn nhân.
Thịnh thế hôn nhân
Tác giả: Tam Kim Nguyên Bảo
Thể loại: Truyện đô thị, ngược nặng, cưới trước yêu sau, gương vỡ lại lành, HE
Số chương: Đang ra (742 chương – ?)
“Thịnh thế hôn nhân” là câu chuyện tình yêu của Bạch Nhược Y, một thiên kim tiểu thư của tập đoàn Bạch thị. Cô xinh đẹp, tài năng nhưng lại không thể không đặt lợi ích của gia tộc lên trên tình cảm cá nhân được. Vì thế theo sắp đặt của gia đình, cô buộc phải lấy Thẩm Đình Thâm, thiếu gia của Thẩm thị, một tổng tài lạnh lùng ngạo mạn với vẻ đẹp “360 độ không góc chết”.
Hai người kết hôn với nhau vốn không có tình yêu, không có sự tin tưởng, tất cả chỉ vì lợi ích gia tộc. Họ dằn vặt lẫn nhau, Bạch Nhược Y vì Bạch thị mà không ngại hạ mình hầu hạ Thẩm Đình Thâm, còn người đàn ông này thì chán ghét vẻ nhu nhược, lấy lòng của Bạch Nhược Y. Cuối cùng sau hai tháng, cuộc hôn nhân không tình yêu của họ cũng đến lúc đổ vỡ. Những tưởng duyên phận giữa họ đã kết thúc tại tờ giấy ly hôn, lại không ngờ đây chính là khởi điểm cho trò chơi đuổi bắt của Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y.
Một năm sau khi ly hôn, Thẩm Đình Thâm bất ngờ gặp lại Bạch Nhược Y tại Paris. Lúc này Bạch Nhược Y không còn là Bạch Nhược Y trong cái vỏ bọc Thẩm phu nhân giả dối chỉ biết quỳ gối nịnh nọt Thẩm Đình Thâm nữa. Cô càng tỏa sáng bởi vẻ đẹp hoàn mỹ, bản lĩnh, và không coi Thẩm Đình Thâm ra gì. Còn Thẩm tổng tài vẫn là người đàn ông đạo mạo, kiêu ngạo khó có thể nhận nhầm. Sự đối lập giữa hiện tại và quá khứ khiến Thẩm Đình Thâm tò mò, nổi lên dục vọng chinh phục đối với vợ cũ của mình.
Người đàn ông kiêu ngạo này không tiếc mình bán mặt mũi, mất hết liêm sỉ, không ngại leo cửa sổ, ăn cơm trực để bám lấy Bạch Nhược Y. Thẩm Đình Thâm như hóa thành người khác, anh liên tục vô tình hoặc cố ý xuất hiện trong cuộc sống của cô. Khi là người giải cứu, lúc là kẻ làm phiền, khi khác lại là gã say rượu, lúc lại giúp đỡ cô giải quyết công việc, khiến hình bóng anh dần dần trở lên rõ ràng hơn trong trái tim cô.
Thế nhưng, giữa Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y không chỉ là khoảng cách giữa hai trái tim, mà còn là sự bó buộc giữa hai gia tộc. Liệu Bạch thị có còn chấp nhận một Thẩm thị thấy chết không cứu năm xưa, hay một Bạch thị không còn giá trị trong mắt Thẩm thị?
Nắm lấy tay em
Tác giả: Tiểu Văn
Thể loại: Truyện ngôn tình đô thị, nhẹ nhàng, sủng, HE
Số chương: Hoàn (31 chương + 2 phiên ngoại)
Nữ chính Lâm Hân từ nhỏ mồ côi, cuộc sống nghèo khổ, thiếu thốn tình thương, để có tiền chữa bệnh cho bà nội nữ chính chấp nhận bán thân, may mắn lần đầu tiên cô gặp được nam chính, sau khi trao lần đầu tiên cho anh thì trộm thêm một khoản tiền lớn. Không ngờ sau lần duy nhất đó cô lại mang thai, trở thành người mẹ đơn thân không dễ dàng, cô lại còn sinh đôi một trai một gái, nhưng nhờ vậy cuộc sống cô không còn cô độc nữa, tuy cuộc sống khó khăn cực khổ nhưng cô nuôi dạy hai đứa bé hết sức ngoan ngoãn. Năm năm sau đó, hàng tháng cô vẫn không quên gửi một khoản tiền nhỏ đến người đàn ông đó. Nam chính Kỉ Hạo Thiên thời niên thiếu từng yêu say đắm nhưng không thành, sau thời gian đau khổ dằn vặt anh tìm đến Lan Quế Phường giải tỏa thì gặp được nữ chính, sau đêm đó anh luôn day dứt, nhớ về người con gái yếu đuối khóc nức nở dưới thân mình, luôn mong tìm cô để làm lại từ đầu.
Năm năm sau anh vô tình gặp lại con mình Khải Hoa và Khải Lạc, ngay từ lần gặp đầu tiên anh cảm thấy được sự ràng buộc vô hình với hai đứa trẻ. Khi biết hai đứa bé là con mình anh vô cùng hạnh phúc, lại thương xót cho Lâm Hân, cô gái yêu đuối gầy gò phải một mình nuôi hai đứa trẻ. Hai người kết hôn trong chớp mắt, mục đích ban đầu là để chăm sóc con, nhưng dần dần nam chính nhận ra Lâm Hân không chỉ là mẹ của hai con anh, còn là vợ anh, yếu đuối, nhút nhát, đáng thương, là người anh yêu thương và muốn che chở bảo vệ. Hạnh phúc đến bất ngờ, có một gia đình hoàn chỉnh, một người chồng hoàn hảo yêu thương mình hết mực khiến Lâm Hân luôn sợ hãi, cô sợ sẽ không chịu nổi khi đánh mất hạnh phúc, cô không tự tin có thể giữ được chồng, nhưng Lâm Hân là người rất thông minh, luôn làm tròn nhiệm vụ của người vợ hiền, với người cũ của chồng cô xử lý khéo léo. Cuộc sống của hai vợ chồng tuy ngọt ngào, có những mâu thuẫn nhỏ trong cuộc sống nhưng Kỉ Hạo Thiên rất tâm lý, luôn quan tâm đến cảm nhận vợ, dần dần Lâm Hân cũng mở lòng với chồng.
Truyện nhẹ nhàng, có chút sâu lắng, ưu buồn vì quá khứ của cả hai, nhưng tình cảm gia đình lại rất ngọt ngào ấm áp. Nam nữ chính đều trưởng thành chính chắn. Nam chính thành đạt hiểu chuyện, ngay từ đầu truyện đã hết sức thương yêu trân trọng nữ chính và hai con, nữ chính nhút nhát, tự ti, anh chua xót, tìm cách bước vào tim cô, giúp cô mở lòng với mình. Truyện được edit rất mượt, mượt đến mức hơi sến một tẹo, vừa ngọt ngào vừa cảm động.
Thật lòng yêu em
Tác giả: Lục Xu
Thể loại: Truyện ngôn tình đô thị, ngược nhẹ, ngọt ngào, HE
Số chương: Hoàn 45 chương
Anh cô đơn trong thế giới này, chỉ cảm thấy hơi ấm ở nơi cô. Còn cô ấy mất đi trí nhớ, trong thế giới này cũng chỉ có anh đối xử tốt với cô. Thế nên họ trở nên gần gũi nhau, rồi quyến luyến nhau khi nào mà chính bản thân họ không ý thức được, đến khi dứt ra thì lại không đành lòng.
Cô là bạn gái của em trai nam chính. Người em trai qua đời, người anh trai và cô gái sau một thời gian thì nảy sinh tình cảm, sau đó thì người con gái cảm thấy có gì đó như phản bội người quá cố mà tự trách bản thân.
Sau đó cô mất trí nhớ, thời gian mất trí đủ dài để làm phai nhòa những tình cảm trước đây, cũng phải đủ để cô ấy cảm nhận được sự ấm áp của một người con trai khác. Khi giận hờn lúc yêu đương, Dương Tử Hân đã chạy đến sân bay và gọi điện cho Diệp Thư Tuấn thì bất ngờ anh bị tai nạn và rơi xa cô mãi, bản thân cô thì vẫn ngây ngốc đợi anh ở đó cho đến khi biết tin thì cô lựa chọn cách lảng tránh, cách quên đi thực tại, cứ như vậy mà sống qua ngày suốt 3 năm liền với sự chăm sóc của Lăng Diệc Cảnh – anh trai của Diệp Thư Tuấn.
Lăng Diệc Cảnh chính là người sinh ra đã được chỉ định là người thừa kế của Lăng gia, nhưng từ nhỏ anh đã ý thức được rằng bản thân chỉ là công cụ thừa kế của ông ngoại, là người không được hưởng một chút yêu thương nào từ chính cha mẹ ruột, dường như mọi thứ tốt đẹp nhất, tình yêu thương mà anh hằng khao khát luôn được dành cho một người, đó là Diệp Thư Tuấn. Cô đơn trong chính gia đình của mình, bị lạnh nhạt, bị đối xử bất công nhưng anh không thể và chưa từng oán hận họ. Trong anh đó vẫn là những người trong gia đình, nhưng tình cảm anh đã từng khao khát ấy dần nhạt đi, anh bắt đầu không mong chờ gì sự ấm áp trong gia đình ấy nữa, chỉ riêng với Diệp Thư Tuấn thì không như vậy. Không thể nói rằng Lăng Diệc Cảnh yêu thương, che chở cho em trai mình nhiều như thế nào, nhưng một điều rõ ràng rằng Diệp Thư Tuấn nhận được tất cả những gì mà anh luôn mong đợi, vậy nên anh sẵn sàng làm tất cả mọi việc, gánh vác mọi trọng trách trên vai chỉ để em trai của anh có thể sống những ngày thảnh thơi, làm những gì mà cậu ấy thích, dường như đó là thế giới mà anh ngưỡng mộ, đó là phần cuộc sống tươi đẹp mà Diệp Thư Tuấn đang sống hộ cho anh, cho những khát khao luôn chứa đựng trong sâu thẳm bên trong con người lạnh lùng ấy.
Cái chết bất ngờ của Diệp Thư Tuấn không khiến cuộc sống chỉ có công việc của Lăng Diệc Cảnh đảo lộn, nhưng đã đưa đến cho anh nguồn sưởi ấm mà anh trông đợi biết bao lâu nay. Anh cũng oán trách Dương Tử Hân bởi cô đã gián tiếp gây ra cái chết của em trai mình nhưng lại không thể làm ngơ trước những đòn roi mà mẹ anh dành cho cô, cũng không thể không đến gần cô hơn nữa bởi chỉ có cô là người duy nhất nói “chờ anh về”. Cô gái ngô nghê như một đứa trẻ, không biết tự chăm sóc bản thân nhưng cô là người cho anh cảm giác anh được người khác cần đến anh, cần anh chăm sóc, cần anh là chỗ dựa. Nhưng Lăng Diệc Cảnh biết tại sao cô lại trở nên như vậy, cô trốn tránh quá khứ nhưng trong tiềm thức cô vẫn còn nhớ Diệp Thư Tuấn, thậm chí cô không thể khống chế bản thân khi từng nét từng nét vẽ lên hình hài của người mình thương yêu.
Mọi tình yêu thương đều dành cho Diệp Thư Tuấn, Lăng Diệc Cảnh anh cũng có ghen tức, cũng có đố kỵ, nhưng đó là người em luôn thương yêu và kính trọng anh, hơn nữa cậu ấy cũng đã mất lâu rồi. Anh tự nhắc bản thân như vậy và cũng nhắc cho chính Dương Tử Hân biết điều đó. Anh muốn cô gọi tên anh, khắc sâu anh trong tâm trí của cô.
Mặc cho điều tiếng xung quanh không hay ho gì, nhưng Lăng Diệc Cảnh ý thức rất rõ điều anh muốn là gì, điều anh luôn khao khát là gì, cũng như bằng cách nào anh đạt được những điều đó. Chẳng vì vậy mà khi một cái phao vô cùng tốt được quăng ra anh cũng sẵn sàng đánh đổi với những ấm áp từ cô bé khờ khạo ấy mang lại. Nhưng tình cảm trong anh lại mâu thuẫn vô cùng. Anh oán trách cô đã hại em trai mình nhưng lại không nỡ nhìn cô đau. Anh muốn cô ở bên anh, anh cần cô nhiều như vậy nhưng lại không nỡ che dấu cô. Anh biết rồi cô sẽ một ngày trở lại như ngày xưa, cô sẽ hận anh nhưng anh lại không thể không gần cô thêm. Anh biết một ngày cô sẽ rời xa anh nhưng lại muốn níu kéo cô lại, muốn có một sợi dây gắn kết giữa hai người.
Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, người đứng trên lầu lại ngắm em
Tác giả: Cố Tây Tước
Thể loại: Truyện ngôn tình đô thị, ngược luyến tàn tâm, nam chính thâm tình, HE
Số chương: Hoàn (64 chương + 2 phiên ngoại)
Tiêu Thuỷ Quang thầm yêu người anh thanh mai trúc mã Vu Cảnh Lam mười năm. Trong suốt thời gian đấy, cô như cái đuôi nhỏ âm thầm ở bên anh. Thế nhưng khi cô chưa kịp nói ra lòng mình, Vu Cảnh Lam bất ngờ ra đi vì tai nạn máy bay. Vu Cảnh Lam chết đi, Tiêu Thuỷ Quang cũng không còn sống nữa. Ngày ngày, cô vật vờ, u uất như một bóng ma. Thuỷ Quang chỉ sống trong quá khứ, bên cạnh những kỉ niệm thuở thơ bé giữa cô và Cảnh Lam.
Năm năm sau, cuộc đời Thuỷ Quang tiếp tục xuất hiện một người nữa tên Lam – Chương Tranh Lam. Anh là một người đàn ông thành đạt, tài giỏi lại đẹp trai, hào hoa. Hai người khác thế giới gặp nhau trong cuộc tình một đêm chớp nhoáng. Đêm ấy, Thuỷ Quang liên tục nức nở gọi tên: “Lam… Lam…” làm Tranh Lam hiểu lầm cô đang nỉ non với mình. Chỉ một khoảnh khắc ấy thôi, Tranh Lam đã ghi dấu Thuỷ Quang cả đời. Còn Thuỷ Quang, sáng hôm sau tỉnh dậy vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra mà bỏ đi.
Hai năm sau, hai người tình cờ gặp lại. Thuỷ Quang không còn nhớ anh là ai. Còn Tranh Lam mặt dày mày dạn theo đuổi cô. Anh dùng hết mọi cách tán tỉnh, yêu thương; dành cho cô tất thảy mọi chân tình nhưng chỉ đổi lấy sự hững hờ, vô tình. Vậy nhưng, anh vẫn kiên nhẫn không chùn bước. Sự chân thành của anh như dòng nước ấm len lỏi chảy vào trái tim khô cứng của Thuỷ Quang, khiến nó lại lần nữa biết rung động.
Tranh Lam cũng là một chàng trai xuất sắc, nhưng anh khác Cảnh Lam. Cảnh Lam mang dáng vẻ thư sinh, nho nhã còn Tranh Lam mang hơi thở quyết đoán, cá tính riêng biệt cực kì nam tính. Anh yêu Thuỷ Quang nên không sợ khổ, không ngại sự cự tuyệt của cô mà kiên trì theo đuổi. Thuỷ Quang yêu Cảnh Lam bao nhiêu thì mình nghĩ Tranh Lam cũng yêu cô bấy nhiêu, và có thể hơn. Tình yêu của anh đủ to lớn để bao dung cho quá khứ của cô. Dẫu biết cô suốt bao nhiêu năm vẫn đau khổ vì người con trai khác, anh vẫn bỏ qua, chấp nhận vị trí của Cảnh Lam trong mối tình của họ, miễn là được ở bên cô. Tình cảm da diết, bền bỉ và đầy ngọt ngào của Tranh Lam đã khiến biết bao độc giả phải rung động.
Cảnh Lam là thanh xuân, là khát vọng của cô nên sự ra đi của anh đã để lại lỗ hổng lớn ở Thuỷ Quang. Vì vậy, sự đau thương tột cùng của cô ấy là điều hiển nhiên. Vì vết thương đấy quá sâu nên Thuỷ Quang thực sự không còn dũng cảm để yêu hay nhận tình yêu của bất kì ai. Thuỷ Quang đáng thương nhiều hơn là đáng trách. Nhưng Cố Tây Tước đã gửi Chương Tranh Lam đến để giúp cô vượt qua nỗi đau, sống lạc quan hơn và yêu thương mọi người. Mối tình của họ phải trải qua nhiều khó khăn, bi kịch nhưng nhờ vậy, khi có được kết thúc viên mãn, họ sẽ càng biết trân trọng hơn. Cảnh Lam đương nhiên vẫn sẽ ở đấy, trong mối tình của Thuỷ Quang và Tranh Lam nhưng như một người bạn, một ông mai đã giúp họ có được hạnh phúc.
Mối tình tay ba Tranh Lam – Thuỷ Quang – Cảnh Lam khép lại trong niềm hạnh phúc nhỏ nhoi sau những đau thương mất mát nhưng càng ngời sáng niềm tin lạc quan vào một tương lai tốt đẹp hơn. Tình yêu giữa ba người họ vừa cố chấp, vừa xốc nổi nhưng cũng đủ nghiêm túc, đủ sâu lắng khiến người đọc nhớ mãi không quên. Nếu muốn tìm cuốn ngôn tình ngược nam Trung Quốc hay thì các bạn độc giả hãy thử đọc cuốn truyện này để có những trải nghiệm xúc động nhất.
Nơi nào đông ấm
Tác giả: Cố Tây Tước
Thể loại: Truyện đô thị hay nhất, nam chính thâm tình, ngược nhẹ, HE
Số chương: Hoàn (15 chương + 2 phiên ngoại)
Giản An Kiệt là con gái Giản Chấn Lâm, xuất thân cao quý, sống trong nhung lụa từ nhỏ, nhưng lại sớm phải chịu nhiều tổn thương khi cha mẹ li hôn, cha cưới tình nhân vào nhà. Năm mười bảy tuổi, cô lỡ tay khiến mẹ kế sảy thai, vì thế bị người cháu gọi bằng bà ta bằng dì – Tịch Hy Thần – giáng cho một cái tát, sau đó cha tống cô sang Pháp. Sáu năm nơi đất khách quê người, An Kiệt mang vết thương lòng rỉ máu khi người thân thì ruồng bỏ, còn người yêu đòi chia tay. Sáu năm sau trở lại, đối mặt với một Tịch Hy Thần hết lần này đến lần khác cư xử lạ lùng, còn có cậu em trai cùng cha khác mẹ Giản Ngọc Lân luôn cố chấp quấn quanh, An Kiệt dần hiểu ra một số chuyện. Hóa ra mười hai năm nay, từ những tháng ngày xanh mờ tuổi thiếu niên đến tuổi trưởng thành cô tịch, người ấy vẫn luôn đứng ở phía sau, lặng lẽ chở che, lặng lẽ đợi chờ.
Là ai bế cô lúc ngất đi giữa màn mưa ở Paris, chỉ để lại chiếc áo vest rồi biến mất không tung tích? Truyện Đam Mỹ H Văn Là ai trăm phương ngàn kế tìm bác sĩ tốt nhất cho cô, nhưng lại phải giấu diếm nói rằng vị bác sĩ ấy chỉ là tình nguyện viên? Là ai ủy thác người có thể tin cậy đến bên cô, đưa cô đi ăn những món ngon, những phong cảnh đẹp, dặn cô rằng đừng lạc đường nơi đất khách nữa? Cho dù tất cả những việc anh làm, không một ai hay biết, không một ai trân trọng cảm thông, thậm chí cuối cùng khi về nước chỉ nhận lại sự cự tuyệt bài xích lạnh nhạt vô bờ…
An Kiệt không phải chưa từng yêu, nhưng những tổn thương liên tiếp trong tình cảm khiến cô dần quên đi cách yêu thương, cách bộc lộ yêu thương. Mười hai năm, từ lúc họ chung nhà nhưng lại chẳng nói câu nào, cho đến lúc cô căm ghét, hận anh, bài xích anh, đến sáu năm trên đất Pháp muốn chăm sóc cô cũng chẳng thể để cho cô biết, Tịch Hy Thần cứ kiên nhẫn dè dặt đợi. Anh nói, em có thể không yêu anh, nhưng ít nhất hãy để anh yêu em. Cuối cùng cũng đợi được ngày đó, An Kiệt sẽ không nói em yêu anh, nhưng cô nói, Hy Thần, sinh nhật sang năm của anh, em nhất định sẽ không để lỡ. Cô ấy vốn thờ ơ lạnh nhạt, nếu không yêu, cô ấy sẽ không cho anh bước vào cuộc sống của mình. Để cho anh tùy ý can dự vào nếp sống của mình, còn nguyện ý tương lai ở bên cạnh anh, chính là đã yêu sâu đậm.
Tình yêu thì ra ấm áp như vậy
Tác giả: Hồ Tiểu Muội
Thể loại: Truyện đô thị hay nhất, sủng, ngọt ngào, HE
Số chương: Hoàn 91 chương
Câu chuyện là một điển hình về thanh mai trúc mã và chuyện tình phi công trẻ lái máy bay bà già.
Mở đầu truyện cũng không có gì đặc biệt, là chuyện đi xem mắt của Tiểu Hạ – nữ chính, nhưng bị Nhược Phi – nam chính chen ngang, phá hỏng chuyện tốt như mọi lần trước đó. Sau khi du học về thì Nhược Phi nhất quyết ăn nhờ ở đậu nhà Tiểu Hạ càng khẳng định thêm suy nghĩ ban đầu của tôi.
Uông Dương, người yêu cũ của Tiểu Hạ quay trở về và quyết định hàn gắn lại duyên xưa. Cùng lúc đó, Tiểu Hạ lại cảm thấy bị say nắng với Nhược Phi nhưng lại muốn phủ nhận, không thể chấp nhận được chuyện yêu người nhỏ tuổi hơn, hơn nữa đó lại là người lớn lên từ nhỏ với cô, đã cùng dành đồ chơi, từng đánh nhau.
Quyết định “gương vỡ lại lành” của Tiêu Hạ và Uông Dương không khiến cho tôi cảm thấy chán ghét nhân vật nữ chính như những truyện khác. Hành động quay lại với với Uông Dương cũng chỉ như một phần làm nổi bật lên tình cảm của Tiểu Hạ dành cho Nhược Phi khi cô quyết định chọn Uông Dương chỉ để quên đi tình cảm của mình dành cho Nhược Phi. Và đoạn tình cảm này cũng mau chóng vụt tắt cũng không khiến người đọc ngỡ ngàng hay thất vọng, nuối tiếc. Nó như một việc tất yếu khi nữ chính dần phát hiện ra Uông Dương đang bắt cá hai tay.
Câu chuyện cũng không có điểm gút mắc dồn dập, chồng chéo lên nhau. Mọi chuyện diễn ra rất từ từ, nhẹ nhàng. Từ chuyện Tiểu Hạ bắt đầu rung động với Nhược Phi, phủ nhận tình cảm ấy bằng việc quay lại với Uông Dương, khi nhận ra tình cảm thực sự của mình thì đã có một đoạn thời gian hạnh phúc với Nhược Phi, mọi chuyện lại sóng gió khi một cô gái luôn đeo đuổi Nhược Phi dung cách tự tử để níu kéo anh ….
Truyện cũng có một vài chi tiết lãng mạn như Nhược Phi luôn mang theo kẹo ngọt để lỡ khi Tiểu Hạ bị hạ đường huyết, anh luôn nhớ đến những thói quen nhỏ nhất của cô, luôn mang đến những điều tốt đẹp nhất cho cô. Câu truyện cũng giống như trò chơi bắt cút khi Nhược Phi luôn có một cô gái đuổi theo anh, bản thân anh lại luôn đuổi theo Tiểu Hạ 20 năm, còn Tiểu Hạ lại đuổi theo Uông Dương 15 năm. Đến cuối cùng thì Tiểu Hạ cũng quay lại và nhận ra Nhược Phi vẫn luôn bên cô. Câu chuyện cũng không phải được xây dựng theo lối một soái ca giàu có, thành đạt theo đuổi một cô gái mà chỉ đơn giản là một chàng trai thâm tình luôn dõi theo cô gái mà anh luôn yêu thương.
Du đồng nở hoa
Tác giả: Trùng Tiểu Biến
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, HE.
Số chương: Hoàn 43 chương
Thường Tiếu là một tomboy chính hiệu, cao 1m7, tóc cắt ngắn, vóc dáng dong dỏng anh tuấn. Một cô gái mà 10 người gặp qua thì cả 10 người đều nghĩ cô là một tên con trai. Thường Tiếu sinh ra và lớn lên trong một gia đình có ba anh trai. Mẹ cô là một nữ diễn viên thường phải đi lưu diễn khắp nơi, đẻ được một cô con gái, bà rất muốn con mình có thể dịu dàng thướt tha như con nhà người ta, nhưng vì đặc thù công việc của mẹ không thể ở nhà, nên cô cứ thế mà lớn lên trong sự nuôi dạy của cha và theo ba anh trai làm mấy trò nghịch ngợm. Cuối cùng mẹ cô chỉ có thể trơ mắt ra nhìn con gái cưng của mình được cha nó dưỡng thành đứa con trai thứ tư trong nhà.
Thường Tiếu có một người bạn thanh mai trúc mã là Dư Phi. Anh đẹp trai, anh thông minh, và anh cũng có chút đáng sợ. Cô thì thẳng thắn hào sảng, anh lại bình lặng âm trầm. Hai người chẳng có điểm nào giống nhau, nhưng chẳng sao cả, cô với anh cứ thế lớn lên bên nhau, ban đầu chỉ giống như hai thằng con trai cùng vui, cùng cười. Ấy thế mà chẳng biết từ khi nào tình bạn đã chuyển thành tình yêu. Dư Phi yêu Thường Tiếu, phải nói là anh yêu cô vô cùng, mọi việc anh làm đều theo ý cô. Anh không thích mỳ hoành thánh, nhưng vì cô thích, thế nên anh thích, anh có thể thay đổi sở thích của bản thân, chỉ vì cô. Thường Tiếu cũng vậy, cô luôn nhường nhịn Dư Phi, luôn cố gắng lấy lòng để làm anh vui. Hai người ở bên nhau tưởng chừng như vô cùng hoà hợp, nhưng hoá ra lại không phải như vậy. Chẳng biết từ khi nào, mối quan hệ của hai người đã dần xuất hiện vết nứt. Liệu có phải nguyên nhân là do sự phản đối của mẹ anh? Hay là do một cô gái khác xuất hiện khiến Thường Tiếu tự ti? Không phải. Thực ra vốn dĩ là tất cả đều do chính bản thân hai người. Thường Tiếu luôn nghĩ cô là người hiểu Dư Phi nhất, cô vẫn nghĩ cô biết hết sở thích của anh, biết anh thích ăn gì. Nhưng hoá ra, cô lại chẳng biết gì hết. Hoá ra trước nay những điều cô nghĩ anh thích, tất cả đều là những thứ cô đưa cho anh, miễn là của cô, anh đều thích. Tình yêu của hai người giống như anh suy tôi luận. Ai cũng có suy nghĩ của riêng mình, ai cũng cũng có nỗi lòng riêng, ai cũng đều tự giấu kín, để rồi dần dần căng cứng, vết nứt vỡ toác ra, vô ý làm tổn thương lẫn nhau, chảy máu đầm đìa…
Đây là bộ truyện có nam phụ, và đoạn tình cảm của nam phụ với nữ chính khiến mình cảm thấy buồn bã và tiếc nuối nhất. Dư Phi chỉ là nam phụ. Nam chính quá nửa đầu truyện hơi ít đất diễn, và còn chậm chân, mò đến nơi khi hoa đã có chủ. Thực ra dù thế nhưng nam chính vẫn rất xứng đáng, chỉ có hơn chứ không có kém nam phụ.
Nam chính Quý Hiểu Đồng: đẹp trai, học giỏi, hot boy của khoa máy tính. Anh giống y như những tên con trai khác đang ở tuổi mới lớn, anh sống đúng với độ tuổi của mình, anh trẻ con, ngô nghê, lại lắm mồm dở hơi không ai bằng. Anh như một phiên bản khác chuẩn men hơn, là phiên bản con trai hàng thật giá thật của Thường Tiếu. Anh và cô gặp nhau tưởng là oan gia, nhưng càng tiếp xúc lại càng thấy hợp nhau đến không ngờ. Tất cả mọi thứ từ sở thích ăn uống, đồ dùng, quần áo của anh và cô đều giống nhau.
Tình yêu của Thường Tiếu và Quý Hiểu Đồng, mình thấy nó trái ngược hoàn toàn với tình yêu của Thường Tiếu và Dư Phi. Khi ở bên Dư Phi, Thường Tiếu luôn phải cẩn thận niu, trân trọng đoạn tình cảm đó, giống như nâng niu một viên ngọc quý, nâng niu gìn giữ đến mức tình yêu đó giống như một món trân bảo, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, chỉ cần chạm vào một cái, ngọc quý sẽ có tì vết, sẽ không còn sáng bóng như lúc ban đầu nữa. Còn tình yêu của Thường Tiếu và Quý Hiểu Đồng, đây là một loại tình yêu nảy sinh từ sự hoà hợp về mọi mặt. Cô cười anh cười, cô khóc anh khóc. Mở lòng với nhau, đan tay vào nhau, kết nối trái tim với nhau. Một bên là tình yêu mang đến bao nhiêu lo lắng mệt mỏi, một bên là tình yêu mang đến sự an tâm chở che. Khỏi cần phải nói thì ai cũng sẽ chọn tình yêu thứ hai rồi. Cho dù chẳng thể so sánh tình cảm của Dư Phi và Quý Hiểu Đồng dành cho Thường Tiếu xem ai nhiều hơn ai. Cho dù vốn dĩ Thường Tiếu không hề rời bỏ tình yêu thứ nhất, nhưng do duyên phận mà tình yêu đó đã rời bỏ cô, cho nên cô mới có thể tìm được tình yêu thứ hai, cũng chính là tình yêu của cuộc đời mình!
Mật ngọt hôn nhân
Tác giả: Cửu Mạch Ly
Thể loại: Truyện đô thị, quân nhân, cưới trước yêu sau, sủng, HE
Số chương: Hoàn 880 chương
Truyện bắt đầu với tình huống gặp mặt dở khóc dở cười giữa Thẩm Thanh Lan và Phó Hoành Dật. Thẩm Thanh Lan nhận lời cùng cô bạn thân đi xem mắt tại một nhà hàng sang trọng nhưng không ngờ cô lại bị kẻ xem mắt của bạn thân gây khó dễ. Cùng lúc ấy, Hoành Dật xuất hiện và thực hiện một màn “anh hùng cứu mỹ nhân” vô cùng mĩ mãn với giọng nói đanh thép: “Anh đang làm phiền vị hôn thê của tôi đấy!”.
Lần thứ hai hai người chạm mặt là nhờ ông nội của Hoành Dật. Hoá ra ông nội của Hoành Dật thấy Thanh Lan thuận mắt nên muốn làm mối cho họ. Thế nhưng, Hoành Dật và Thanh Lan đều là những người lạnh lùng, kiệm lời nên dù nhận ra nhau nhưng vẫn tỏ ra bình thản, không quen biết.
Cứ thế, bằng những cách vô ý hoặc cố tình khác nhau, hai người thường xuyên đụng mặt. Vì thế, họ cũng trở nên thân thiết hơn nhưng chưa chạm đến tình yêu.
Biến cố xảy ra, bà nội của Thanh Loan sắp mất. Vì muốn làm bà yên lòng, Thanh Lan và Hoành Dật kết hôn. Dù sao với hai con người không hứng thú với chuyện yêu đương, đây cũng là một thoả thuận có lợi cho đôi bên. Nhưng dần dần Hoành Dật đã làm Thanh Lan rung động bằng cử chỉ ngọt ngào và sự quan tâm chân thành của anh.
Ngay từ lần gặp đầu tiên, phương thức anh hùng cứu mĩ nhân lỗi thời đã có tác dụng cực mạnh khiến độc giả choáng váng với sự ga lăng, tốt bụng của nam chính Hoành Dật. Lần thứ hai, khi bà nội – người mà Thanh Lan yêu thương nhất qua đời, cô như chìm trong tuyệt vọng, một mình trốn trong phòng tối u ám thì Hoành Dật đã xuất hiện, ôm cô vào lòng và an ủi: “Đừng sợ, vẫn còn có anh. Sau này anh sẽ bảo vệ em”.
Cho dù mối quan hệ của họ tiền đề không xuất phát từ hôn nhân nhưng anh không coi thường hay lạnh lùng với cô mà thực hiện rất tốt trách nhiệm của mình. Có thể hai lần đầu, Hoành Dật chỉ xuất hiện từ lòng thương cảm nhưng dần dần, anh cũng không ngờ mình đã dành cho Thanh Lan những tình cảm chân thành nhất.
Câu chuyện tình của Hoành Dật và Thanh Lan không đặc biệt, không thiên trường địa cửu nhưng vẫn vô cùng xúc động. Đó là tình cảm nhẹ nhàng, ôn nhu, sâu lắng nhưng dào dạt giống như nước cứ thế chảy vào trái tim nhân vật và độc giả. Truyện không có nhiều biến cố nhưng bất cứ khi nào nữ chính gặp chuyện, nam chính cũng ở bên cạnh che chở, làm chỗ dựa vững chãi. Có thể nam chính không thay nữ chính giải quyết mọi chuyện nhưng anh làm hậu phương dõi theo ủng hộ để mỗi khi nữ chính thấy mệt mỏi có thể trốn vào lòng anh để giải toả. Sự ngọt ngào dìu dịu, thoang thoảng vấn vương như vậy không bao giờ khiến độc giả thấy nhàm chán mà ngược lại khiến họ cảm thấy thoải mái, dễ dàng hoà mình cùng dòng chảy của truyện.
Dàn nhân vật phụ trong truyện cũng được xây dựng khá hấp dẫn. Người xấu thì xấu tận cùng, dơ bẩn. Bên cạnh đó là những người bạn tốt, chân thành. Tình huống truyện phát triển nhanh, ngắn gọn, mạch lạc không gây cảm giác nhàm chán.
Kết: Trên đây là top truyện đô thị thiên hướng về ngôn tình. Liệu bạn đã đọc qua bộ nào trong list này chưa? Nếu chưa thì hãy thử đọc cùng chúng mình nhé!