Truyện Mua Phu ấn tượng với giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng của tác giả mới tiếp tục tìm đọc mua phu, và quả thật Lâu Vũ Tình đã không khiến tôi thất vọng. Khác với nỗi buồn dai dẳng, day dứt của Thẩm Hàn Vũ, chuyện tình của nàng Hướng Vũ, êm ả, nhẹ nhàng nhưng không đơn điệu. Câu chuyện của nàng tựa như một khúc dân ca ngọt ngào, da diết khiến người đọc không ngừng nghĩ về cho dù đã gấp sách lại. Nếu ví việc đọc truyen ngon tinh giống như việc đi xem mắt thì tôi tin chắc mua phu sẽ là đối tượng khiến bạn cảm thấy hài lòng.
Mùa đông năm ấy rất lạnh, hắn cả rách rưới, bệnh tật cố giữ lấy làn váy nàng, bởi sự tịch mịch trong ánh mắt lúc chạm nhau nàng liền mua hắn về. Nàng cần một người thân nhưng không muốn o ép, mua hắn rồi vẫn cho hắn lựa chọn: rời đi hoặc ở lại. Hắn đã chẳng còn nhớ mình là ai, suy đi tính lại, hắn cảm thấy vẫn cứ theo nàng thì tốt hơn. Hắn toàn thân mang bệnh là nàng không quản ngại liều mình kéo hắn trở về từ quỷ môn quan, từ ngày đó hắn thề lấy thân báo đáp, cả đời nguyện làm nô bộc cho nàng. Nàng đặt cho hắn một cái tên, gọi là Ấp Trần. Nàng đối xử với hắn rất tốt, chẳng những cho hắn ăn còn không quản ngại tiêu tốn tất cả tiền bạc chữa bệnh cho hắn. Ngày ngày, hắn theo nàng mở quán bánh trôi, bởi nàng quá ngốc, lại thích tiêu tiền lung tung hại hắn từ nô bộc phải biến thành quản gia, chẳng những phải coi sóc nhà cửa còn phải nghĩ cách kiềm tiền, còn không được quên việc chăm sóc cho nàng. Chủ tử của hắn vừa không hiền tuệ lại quá ngây thơ, giao nàng cho nam nhân khác hắn lại cảm thấy không yên tâm, đến cuồi cùng chỉ có thể rưng rưng bước lên thuyền giặc, ai bảo há miệng mắc quai. Cả đời này của hắn chỉ có thể vì nàng.
Tôi thích nàng, Mục Hướng Vũ, một cô gái lương thiện, thông minh. Nàng luôn biết mình muốn gì, cần gì. Tựa như khi nàng thấy hắn, nàng biết nàng cần mua hắn bởi vì nàng muốn một người thân cùng nàng trải qua những tháng ngày kế tiếp. Tôi thích nàng, bởi nàng là cô nương thẳng thắn. Nàng thích hắn, sẽ chẳng quản chi cái gọi là lễ giáo phong tư, sẽ hướng hắn thổ lộ, sẽ vì hắn may giày may áo, vì muốn san sẻ cùng hắn mà bỏ đi thứ nàng yêu. Tôi càng thích nàng, bởi vì Mục Hướng Vũ là cô nương biết tôn trọng người khác. Nàng mua hắn về nhưng từ đầu tới cuối chưa một lần ép buộc hắn trả ơn, cho dù là thành thân nàng cũng không cần lễ nạp bởi nàng không muốn hắn cảm thấy khổ sở hay vướng bận nếu một ngày hắn nhớ ra chuyện cũ mà muốn rời đi. Mục Hướng Vũ bề ngoài là một cô nàng cẩu thả, có chút “khó chơi” nhưng thật ra bên trong lại là cô nương có tâm tư vô cùng tinh tế.
Về phần nam chính trong truyện mua phu , nếu so về tài sắc thì Ấp Trần có vẻ kém xa so với soái ca trong các tác phẩm khác. Nhưng tình cảm của hắn với Hướng Vũ, cách hắn chăm sóc nàng thì không phải chàng soái ca nào cũng có thể làm được. Cho dù ban đầu hắn lựa chọn theo nàng bởi hắn không có chốn đi về, “bán thân” cho nàng bởi hắn nợ nàng một mạng, cho đến sau này yêu nàng, thú nàng chưa một ngày nào hắn ngừng quan tâm nàng, cũng chưa một lần dùng hư tình giả ý để đối xử với nàng. Cuối cùng, cho dù hắn nhớ ra quá khứ, hắn cũng tình nguyện buông bỏ tất cả bởi đối với hắn không cần cái gọi là giàu sang phú quý, cũng không cầu công danh, tiền tài, chỉ cần có thể mỗi ngày cùng nàng tự tại uống rượu ngắm sao vậy là đủ rồi.
Nơi đọc truyện full: http://truyendich.com/truyen-mua-phu/
Review by Mỹ Dung Hoa